Cô ấy đã từng bò bằng đầu gối,Dáng Nuột mà năn nỉ Lâm ngừng lại!
Loan lại ngừng ăn, bặm môi, tưởng tượng những lần bên kia, Sương gào la thê thiết, có khi đến hai ba giờ sáng…
Lâm gắp thức ăn, bỏ vào chén cho Loan:
– Mời cô. Còn không thì ngậm vô mồm mà bú, ngon không tả được. Còn bây giờ, em đang lên mây, em đang vào thiên đàng. Nhưng cả hai biết, ngầm hiểu là sẽ: Phải làm gì cho nhau sướng.