Leo lên thuyền khi đã xuất khí dưới nước, chúng tôi tráng cẩn thận nước ngọt rồi Tuấn bắt đầu cho thuyền chạy lại vào bờ. Gần một giờ đêm, Thủy khó chịu không ngủ được,nữ giáo viên chồng thì đã ngủ say như chết từ bao giờ. Gió không lớn nhưng cũng đôi lúc khiến con tàu lắc lư theo sóng, thật là một địa điểm quá lí tưởng để cho chúng tôi thoả mãn những ham muốn thể xác của mình.
Sáu đứa chúng tôi chén sạch banh mọi thứ, kết thúc bữa ăn cũng là lúc cả bọn lăn quay ra nằm ngủ. Cô ấy vội đi vào ôm chầm lấy anh mà khóc.
Anh không biết làm sao nữa, anh thật thà, hiền lành, thấy một cô gái yếu đuối như vậy anh cảm động hỏi han mặc kệ cô ấy ôm anh chặt, anh thấy vú cô săn lại.